Chiến Thắng là cái tên cha đã đặt cho chị từ khi chị còn trong bụng mẹ. Mẹ mang thai chị khi cha chuẩn bị lên đường nhập ngũ. Trước khi đi cha bảo: “Ngày đất nước hoàn toàn độc lập cha nhất định sẽ trở về với Chiến Thắng”.
Suốt những năm tháng tuổi thơ của chị vào mỗi ngày đất nước tôn vinh các anh hùng liệt sỹ mẹ lại dắt tay chị ra bến nước đầu làng để chờ cái chấm con thuyền nan nhỏ xíu xuất hiện phía mặt trời. Mẹ vẫn miệt mài tưởng nhớ cha theo cách của riêng mẹ. Không phải mẹ không thể chấp nhận rằng cha đã ngã xuống, đã góp một phần máu xương mình cho chiến thắng oai hùng của dân tộc, chỉ là mẹ không muốn quên một lời đã từng hứa sẽ mãi chờ đợi.
Chị đến tuổi đi học được nhà nước nuôi dưỡng. Thỉnh thoảng được khen thưởng và nhận quà trước lớp vì là con em liệt sỹ. Bạn bè trầm trồ ngưỡng mộ thậm chí ghen tị. Có đứa độc mồm thậm thụt sau lưng: “Bố nó là liệt sỹ thế mà lại sướng”. Có ai biết khi bạn bè được bố dắt tay đến trường hay nũng nịu đòi bố mua quà thì có đứa bé giấu nước mắt sau hàng mi dày mường tượng ra nụ cười rạng rỡ của bố trong bức hình đen trắng đã phủ bụi thời gian trên ban thờ nghi ngút khói hương?
Học xong lớp mười hai chị viết đơn tình nguyện đi bộ đội. Chị nói chị sẽ đi tìm cha, chị sẽ mang cha về cho mẹ. Mẹ lặng im không nói gì chỉ đội lên đầu chị chiếc mũ bộ đội có ngôi sao vàng năm cánh bạc thếch, kỷ vật cuối cùng còn lại của cha. Chị đi, ở nơi cha đã ra đi, trên chiếc thuyền nan nhỏ xíu về phía mặt trời tắt nắng. Bóng mẹ đứng trên bến nước liêu xiêu chìm vào biển hoàng hôn.
Hôm nay mẹ lại chống gậy men theo con đê đầu làng ra bến nước. Có đứa trẻ chăn trâu nhìn thấy mẹ liền chạy lại dìu mẹ đi cho khỏi ngã. Nó hỏi mẹ đứng chờ ai? Mẹ hỏi nó sao biết mẹ đang chờ? Nó bảo nó cũng thường đứng ở đây chờ cha nó. Cha nó là bộ đội ngoài biển đảo. Mỗi năm cha về phép được một hai lần. Nó biết chắc phải đến tết cha mới về nhưng nó vẫn chờ, sợ lúc cha về bất chợt không ai ra đón. Mẹ mỉm cười. Hoàng hôn đang buông xuống, ở phía xa xa chiếc thuyền nan bé như cái chấm lơ lửng đi ra từ phía mặt trời!
Comments
Post a Comment